Hầu hết các bậc cha mẹ đều muốn con mình thông minh, nhất là trong bối cảnh xã hội phát triển nhanh, sự cạnh tranh về năng lực là yếu tố tiên quyết.
Các bậc phụ huynh thường đánh giá sự thông minh ở trẻ thông qua khả năng ghi nhớ, logic, toán học, tính toán. Điều này không sai nhưng chưa đủ. Bởi, nếu chỉ tập trung vào toán học, thì các bậc cha mẹ vô tình không nhận thấy các loại tố chất, năng khiếu khác của trẻ. Việc đánh giá một đứa trẻ không thông minh khi bé không làm tốt các phép tính hay “đầu hàng” trước các trò chơi logic là quan niệm sai lầm, bởi theo thuyết Thông minh đa chiều, trẻ không chỉ có 1 mà có đến 8 loại hình thông minh khác nhau.
Tuy nhiên với suy nghĩ hiện nay của các bậc phụ huynh mong muốn con em mình vượt trội và trở thành như là “thiên tài” đã vô tình đưa trẻ vào khuôn khổ của sự gò ép nặng nề. Chúng ta hình dung con chúng ta sẽ trở thành một người hạnh phúc với các kỹ năng sống đầy đủ kèm với những đặc tính thông minh nổi trội của trẻ, hay là một người thành công chuyên biệt nhưng lại khó hòa nhập, thiếu các kỹ năng sống dẫn đến trở thành một người dị biệt được dựng lên bằng hình mẫu bị áp đặt.